Trích bức thư cô Nhâm thay mặt gia đình cảm ơn các thầy/cô Nhân Văn & chuyên gia CCM.
Chào các Cô và Thầy
Hôm nay là ngày chia tay Tiến. Tiến vui, hát hò, ôm quà và biết mình đang được chú ý. Mẹ Tiến thì khóc suốt buổi.
Em nhớ những ngày đầu tiên của Tiến ở Ban Mai.
Tiến còi cọc, lười ăn, chân tay yếu ớt, mỗi lần ở quê lên thì ói lên ói xuống, có những ngày cô Hậu và cô Nguyệt phải túc trực phòng khách với Tiến.
Hiện giờ, Tiến ăn thì cả 1 tô, ăn đủ món, biết mình muốn gì. Nói luôn là mình muốn gì, hòa theo bạn vào buổi tiệc với các bạn, đi ôm chia tay bạn dù là cô nhắc.
Với Tiến và Em đó là 1 thay đổi lớn, cho dù, cũng như các bạn khác sau khi rời Ban Mai, Nhân Văn, Tiến sẽ đối mặt với nhiều khó khăn.
Nhưng cái nút thắt đầu tiên của Tiến đã được gỡ ra.
Em cảm ơn Thầy và Cô đã về đây, mở trường cho các bạn tự kỷ Việt Nam, trong đó có cháu của em (Tiến).
Cảm ơn cô Sen, cô My và các cô khác đã vượt qua cùng Tiến ở giai đoạn 1
Cảm ơn cô Lan, Uyên, Huyền, Trang đã hỗ trợ Tiến khi Tiến nói được tốt hơn
Cảm ơn cô Hòa, cô Hà đã cho Tiến những ngày gần về nhà được nhỏng nhẽo, chiều chuộng.
Cảm ơn cô Bình, cô Hậu đã giúp chị rất nhiều khi rước Tiến về ở cùng.
Cảm ơn các cô CL đã làm bạn với Tiến. dù cô Tiên lâu lâu hay dọa Tiến. Nhưng Tiến sẽ nhớ các cô nhiều lắm.
Em lại không biết nói gì ngoài nói Cảm ơn lần cuối.
gv Nhâm.